9
Tôi mở trang cá nhân của người đã đăng bài.
Ngoài bài viết kia, không còn bất cứ nội dung nào khác, ngay cả ảnh đại diện và ảnh nền cũng để trống.
Rõ ràng là một tài khoản phụ.
Nhưng có lẽ do sơ ý, anh ta đã quên ẩn địa chỉ IP.
Không ngoài dự đoán, vẫn là thành phố của tôi.
Ngay khi tôi định thoát khỏi trang cá nhân, thì phát hiện bài đăng vừa được cập nhật.
【Thật không thể tin nổi.】
【Không biết vợ tôi bị gì mà đột nhiên nói không muốn tôi đi công tác.】
【Trước giờ tôi chưa từng nhận ra cô ấy lại ích kỷ đến vậy.】
【Mang thai thôi mà, có cần bắt tôi đánh đổi cả sự tự do và tiền đồ sáng lạn không?】
【Lúc nãy suýt chút nữa tôi đã buột miệng chửi thề.】
【May mà tôi kiềm chế được, dỗ dành cô ta xong rồi.】
【Hy vọng trong ba ngày còn lại trước khi đi, cô ta đừng giở trò gì nữa.】
Tôi bật cười lạnh lẽo.
Vé máy bay của Tống Duệ, chính là đặt cho ba ngày sau.
【Nếu để cô ta biết tôi đi công tác còn có cả cô trợ lý xinh đẹp của phòng mình đi cùng, chắc chắn cô ta sẽ không để tôi đi đâu!】
10
Trợ lý xinh đẹp?
Tôi nhớ ra rồi.
Lúc Tống Duệ vừa lên chức quản lý, mỗi đêm luôn có người nhắn tin cho anh.
Có lần tôi không nhịn được, tò mò cầm điện thoại của anh xem thử.
Người nhắn là một cô gái tên Trần Tinh Tinh.
Dựa vào đoạn chat, có thể thấy cô ấy là kiểu người hoạt bát, lanh lợi.
Ngày nào cũng ríu rít gọi “Anh Tống” hết chuyện này đến chuyện khác.
Gặp khó khăn trong công việc, dưới tòa nhà có quán ăn mới mở, hay thậm chí chỉ là một cơn mưa bất chợt ngoài trời, cô ta cũng phải kể hết với Tống Duệ.
Nhưng phản hồi của Tống Duệ luôn là những tin nhắn ngắn gọn: “Ừm”, “Ừ”, “Được”.
Tôi là một người chú trọng ngoại hình.
Lý do tôi lấy Tống Duệ, ngoài việc anh có vẻ là một người chính trực, còn vì anh cao ráo, đẹp trai, dáng người cũng rất ổn.
Tôi đã chuẩn bị tâm lý rằng khi anh đi làm, sẽ có nhiều cô gái thiếu tinh tế bám lấy anh.
Nhưng dù vậy, tôi vẫn thấy khó chịu, thậm chí ôm ấm ức trong lòng suốt một thời gian dài.
Mãi đến khi Tống Duệ nhận ra tôi có điều không vui, anh mới chủ động xin lỗi.
“Cô ấy chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp thôi mà.”
“Cả ngày luyên thuyên không ngừng, làm việc thì thiếu hiệu quả, còn hay phạm lỗi.”
“Anh cũng đang thấy phiền đây.”
Nói rồi, anh liền nhắn tin cho Trần Tinh Tinh ngay trước mặt tôi, nhắc cô ta chú ý khoảng cách, không nên nhắn những chuyện không liên quan đến công việc nữa.
11
Trước đây vợ tôi từng ghen với cô trợ lý xinh đẹp này.
【Nhưng cũng dễ hiểu thôi.】
【Trợ lý nhỏ trẻ trung, xinh đẹp, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, biết cách mang lại giá trị cảm xúc.】
【Ở bên cô ấy khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu.】
【Huống hồ, cô ấy rõ ràng có tình cảm với tôi.】
Ha.
Tôi cứ tưởng Tống Duệ là người quang minh chính đại.
Hóa ra chỉ là kẻ giả tạo bề ngoài đạo mạo mà thôi.
Những gì tôi thấy, tất cả đều là những thứ anh ta cố ý để tôi thấy.
【Vợ tôi ghen tuông quá đáng.】
【Vì chuyện đó, tôi buộc phải nói nặng lời với trợ lý nhỏ.】
【Nhìn cô ấy buồn bã, cố gắng kiềm chế để giữ khoảng cách với tôi, trong lòng tôi cũng chẳng dễ chịu gì.】
【Chỉ có thể âm thầm quan tâm cô ấy nhiều hơn.】
Thật kinh tởm.
Dạ dày tôi quặn lên, tôi chống tay vào mép ghế sô pha, khô khốc nôn khan mấy lần.
Cô Lý lập tức đưa cho tôi một cốc nước ấm.
Uống xong, tôi ổn định lại một chút, tiếp tục đọc.
【May mà ông trời lại cho tôi một cơ hội.】
【Trợ lý nhỏ bị chủ nhà vô lương tâm đuổi đi, tôi lập tức cho cô ấy ở miễn phí trong nhà mình.】
【Cô ấy cảm động đến rơi nước mắt, xem tôi như anh hùng.】
【Từ đó, khoảng cách giữa chúng tôi hoàn toàn biến mất.】
【Lần này đi công tác, cấp trên cho phép tôi chọn một người đi cùng, tôi không chút do dự chọn cô ấy.】
12
Nhà của mình?
Tống Duệ cũng thật biết cách tự tâng bốc bản thân.
Khi tôi cưới anh ta, anh ta chẳng có gì, không nhà không xe.
Ba mẹ tôi cho tôi của hồi môn là ba căn nhà ở trung tâm thành phố cùng hai chiếc xe sang.
Tôi ít ra ngoài, xe hầu như đều do Tống Duệ lái, còn nhà thì ngoài căn đang ở, hai căn còn lại đều đang cho thuê.
Vì lười quản lý những chuyện lặt vặt này, tôi để Tống Duệ liên hệ môi giới tìm khách thuê giúp.
Thậm chí, tài khoản nhận tiền thuê nhà cũng liên kết với thẻ ngân hàng của anh ta.
Tôi không thiếu số tiền đó, cộng thêm việc tin tưởng anh ta, nên chưa bao giờ hỏi đến tình trạng hai căn nhà kia.
Kết quả, anh ta lại lấy nhà của tôi để làm “anh hùng” với phụ nữ khác?
Đúng là cho anh ta mặt mũi quá rồi!
Tôi lập tức liên hệ với môi giới để hỏi về tình trạng cho thuê của hai căn hộ.
“Cô Hứa, tôi vừa kiểm tra giúp cô.”
“Hai căn hộ của cô, một căn vẫn đang cho thuê bình thường. Còn căn kia…”
Người môi giới ngập ngừng rồi nói tiếp:
“Khoảng một năm trước, chồng cô liên hệ với tôi bảo ngừng cho thuê, nói cô định để lại dùng riêng.”
Tôi im lặng vài giây.
“Được rồi, tôi biết rồi.”
“Chuyện này, đừng nói với chồng tôi.”
Nói xong, tôi gửi cho người môi giới một phong bao lì xì.
13
Bài đăng ngày càng thu hút sự chú ý, phía dưới đã có hàng loạt bình luận.
Phần lớn đều mắng tác giả không phải con người.
【Loại đàn ông bẩn thỉu này là giống loài gì thế?】
【Nói thật nhé, nếu là nhân vật trong truyện của tôi thì anh ta chẳng qua nổi hai chương đâu.】
【Làm ơn, làm người đi! Chỉ cần làm một con người bình thường thôi cũng được mà!】
【Mỗ Hồ*, chia sẻ câu chuyện vừa bịa ra của bạn nào!】
(*Mỗ Hồ = Zhihu, nền tảng hỏi đáp Trung Quốc)
【Lần đầu tiên thấy có người nói ba chữ “ăn bám” một cách tao nhã đến thế.】
【Đến cả loại như anh mà vợ anh cũng nhìn trúng được sao?】
Cũng có một số ít người ủng hộ anh ta.
【Anh em đỉnh quá, chiêu này cũng nghĩ ra được!】
【Tấm gương sáng của đàn ông chúng ta.】
【Phụ nữ phải trị thế này mới đúng!】
Tôi lần lượt báo cáo từng bình luận.
14
Có vẻ như Tống Duệ cũng đã đọc phần bình luận.
Chẳng bao lâu sau, anh ta lại cập nhật bài đăng, giọng điệu có phần bực bội, chắc bị chửi đến phát cáu rồi.
【Những kẻ nói tôi ăn bám, bớt ảo tưởng đi.】
【Các người chẳng qua là đang ghen tị với tôi thôi!】
【Tôi đối xử với vợ quá tốt, chuyện gì cũng chiều theo ý cô ấy.】
【Từ lúc tốt nghiệp đến giờ, cô ấy chẳng đi làm, chỉ suốt ngày vẽ mấy bức tranh vớ vẩn chẳng đáng tiền.】
【Gia đình có giàu thế nào cũng không chịu nổi cảnh ngồi ăn chờ chết như vậy!】
【Sau này chẳng phải vẫn là tôi nuôi cô ấy sao?】
“Tranh chẳng đáng tiền?”
Tôi cười nhạt.
Nếu Tống Duệ biết tôi có hơn ba triệu người theo dõi trên mạng, chỉ một bức tranh cũng bằng nửa năm lương của anh ta…
Không biết anh ta còn nghĩ như vậy không?
【Còn những người nói vợ tôi không nên chọn tôi.】
【Xin lỗi nhé, các người phải thất vọng rồi.】
【Hồi đại học, chính vợ tôi theo đuổi tôi trước!】
【Tiểu thư nhà giàu thì sao? Không phải cũng là một kẻ si tình, bị tôi nắm trong lòng bàn tay à?】
Tôi hít sâu một hơi, cố đè nén cơn tức giận đang trào dâng.
【Nhà cô ấy có tiền, nhưng tôi tự thấy bản thân đi đến ngày hôm nay đều dựa vào chính mình.】
【Lúc mới cưới, ba vợ bảo có thể sắp xếp cho tôi vào làm trong công ty gia đình.】
【Kết quả là cho tôi làm từ vị trí bưng trà rót nước!】
【Dựa vào đâu?】
【Chẳng qua là coi thường tôi mà thôi!】
…?
…?
【Ai thèm chứ?】
【Tôi vẫn tự mình phấn đấu, chẳng phải đã trở thành lãnh đạo cấp cao của công ty lớn sao?】
【Bây giờ còn được trọng dụng, cử đi quản lý một chi nhánh lớn.】
【Không phải là tôi đã vả thẳng vào mặt ba vợ rồi à!】
Ba tôi từng đi lính, là người chính trực, cứng rắn.
Lúc tôi mới kết hôn, công việc của Tống Duệ vẫn chưa ổn định.
Tôi tin tưởng năng lực của anh ta, nên đã cố gắng thuyết phục ba tôi rất lâu, cuối cùng mới được ba đồng ý để Tống Duệ vào công ty làm trưởng nhóm dự án.
Nhưng anh ta từ chối, nói không muốn dựa vào quan hệ, muốn tự mình rèn luyện, chờ khi có đủ kinh nghiệm rồi mới quay lại.
Lúc đó tôi còn cảm động, nghĩ rằng anh ta là người có chí tiến thủ.
Không ngờ, trong mắt anh ta, vị trí ba tôi sắp xếp chẳng đáng một xu, còn cho rằng chúng tôi đang sỉ nhục anh ta.